– Thuần túy là ngẫu nhiên thôi. Buagut hạ xuống khoảng đất lúc đầu không có “ ốc sên” . Còn khi chúng bắt đầu đánh hơi thấy kim loại và chuyển động về phía tàu thì va phải trường lực. Còn trong chuyến đổ bộ thứ hai, Buagut rời chỗ đến cửa hanh và bắt buộc phải đi trên “ốc sên”, chúng lọt vào “ bên trong” trường lực. Và thế là những hòn đá lập tức xông vào khối đổ bộ. May mắn là chúng có ít và chúng chưa kịp gây hại nhiều cho Buagut. Nhưng chúng đã ăn thủng đôi chỗ – ở vỏ khoang đổ bộ. Tôi và Sakhbo đã vá những chỗ thủng nhưng tôi khuyên không nên để Buagut tiếp xúc với tàu Kim cương.
Bí mật của hành tinh Rene - Phần 14 (End) - 14 / Thiên văn học Đà Nẵng

– Vậy là tôi đã kể đến chỗ chúng tôi không nhận ra chuyến đổ bộ đầu tiên của Buagut. Nhưng chúng tôi đã phát hiện ngay ra chuyến đổ bộ thứ hai của nó. Tiếp sau thế nào cậu hãy kể đi. Sakhbo.
– Chúng tôi tiến đến gần hang và tôi đi tìm tấm panen – Sakhbo bắt đầu kể – Tôi nhấc tấm panen lên, tò mò bước thêm vài bước nữa và nhìn vào chỗ rẽ của hang ngầm. Tôi nhìn thấy một hành lang có ánh sáng, xếp đầy các tấm panen của tàu Foton và các chi tiết thiết bị. Hành lang dẫn đến một phòng rộng rãi, ở giữa treo một cái gì đó, giống như ngôi nhà không có cửa sổ, chỉ có một cửa lớn duy nhất. Tôi vừa đứng lại và nhìn ngôi nhà đó thì tai tôi vang lên giọng nói: “ Anh bạn ơi ! Chỉ huy tàu Foton đang nói chuyện với anh đấy. Đi lại đây và vào trong nhà này”
– Đúng đấy, – Xtark xác nhận- Chúng tôi muốn để cho Sakhbo tự bước vào phòng kín của chúng tôi và nhìn thấy chúng tôi khi không có quần áo bay. Bởi vì sợ cậu ấy cũng tưởng nhầm chúng tôi là những cư dân dưới hầm ngầm nào đó.
Còn về Uken thì chúng tôi vẫn liên lạc được với cậu ta bằng đài vô tuyến. Máy phát của chúng tôi rất yếu, bán kính thu có hiệu quả dưới một kilomet, do đó ở tàu Kim cương không nghe thấy chúng tôi.
Chúng tôi đã thông báo cho Uken biết về chúng tôi. Uken ngạc nhiên, vui mừng hỏi Sakhbo có ở chỗ chúng tôi không. Và đúng lúc đó liên lạc bị đứt. Chúng tôi biểu rẳng “ốc sên” cũng đã mò được vào Buagut. Cần hành động gấp. Cần lập tức giải thích cho Uken biết mối nguy hiểm nếu dù chỉ là động vào “ốc sên”. Buagut đứng yên đã mất điện, “ốc sên” từ mọi phía đang từ từ lăn về phía đó. Adam- chính cậu ta đấy – đã tiến đến phía Buagut. Uken mở cửa nắp. Adam phải trườn vào bên trong và giải thích cho Uken. Đồng thời chúng tôi điều chỉnh một dụng cụ mà chúng tôi đã kịp chế tạo một cách đặc biệt để chống lại “ốc sên” . Lũ “ốc sên” này có một nhược điểm là rất nhạy cảm với những tia lửa điện tác dụng lên những chỗ nhạy cảm trên cơ thể chúng.
Sau đó là một trận đánh nhor dưới gầm Buagut và thế là cuối cùng khong đổ bộ hoàn toàn an toàn và cả chúng ta nữa.
– Vladlen Olegovits – Sakhbo thốt lên – Buagut đang rời Rene. Sau nửa giờ nữa chúng ta sẽ đón sáu người trên tàu Kim cương.
– Rất tốt Sakhbo ạ, cậu hãy theo dõi chuyến bay.
Còn chính ông khoác tay Xtark và họ bước đên bên bàn điều khiển.
– Pit, những hòn đá đó, những con “ốc sên’’ đó là gì?
– Anh thấy không Vladlen, chúng tôi có quá ít khả năng để nghiên cứu chúng. Tất nhiên chúng tôi đã nghiên cứu được một cái gì đó, nhưng cái đó còn quá ít nên chưa thể rút ra kêt luận dứt khoát.
– Vậy những ý kiến sơ bộ thì sao?
– Những ý kiến sơ bộ à…” Ốc sên” có thể di chuyển. Chúng hấp thụ năng lượng tỏa ra từ ngôi sao của mình. Bằng cách nào đó chúng phân hủy kim loại. “ Ốc sên” tỏ ra có thông minh. Vì bão cát ở đây xảy ra thường xuyên. Thế là “ốc sên” khoan cho mình những lỗ nhỏ trên khắp cao nguyên và khi trận cuồng phong đến thì chúng thả vòi hút mình vào đó.
– Anh nói về chúng như nói về sinh vật vậy.
– Có lẽ đúng là như vậy. Chúng ta là con người, chúng ta đã quen suy nghĩ theo một nếp nghĩ nhất định. Nơi nào trong vũ trụ chúng ta cũng đi tìm sự sống hữu cơ. Ước mơ lớn nhất của chúng ta là tìm được một hành tinh có người ở, cư dân của hành tinh đó thở hít oxi, chia ra đàn ông và đàn bà, và nói chung giống chúng ta như hai giọt nước. Nhưng tại sao chúng ta không giả thiết là cũng có một sự sống khác?
– Nói cách khác, bí mật của Rene là chưa được hiểu rõ.
– Chưa
– Và cần phải tìm hiểu nó.
Xtark nhìn quanh:
– Các anh ở đây rộng rãi. Như vậy là có lẽ tôi sẽ gửi những người ốm về, còn tôi sẽ ở lại tàu Kim cương. Hơn nữa, một số trong các chàng trai có lẽ cũng muốn ở lại.
Khruxtalep mỉm cười vui vẻ:
– Tôi không phản đối.
Ông tiến đến bàn điều khiển.
– Sakhbo, trên tàu ta có khách. Chúng ta phải thiết đãi khách chứ !
– Nhất định chúng ta sẽ thiết đãi, chỉ tiếc rằng Uken còn mắc nán lại một chút. Khoản đó thì cậu ta thánh lắm.
– Chúng ta sẽ đợi cậu ấy. Khách của chúng ta chẳng vội đi đâu cả.
Hết!
 
Tác giả: Khotgiarba Salkhov
Content Protection by DMCA.com