…Uken Avezop cài chiếc mũ bay có những bộ cảm biến vào nút tiếp xúc, kiểm tra và tụt qua cửa nắp hẹp vào trong khoang tàu dưới ánh mắt chăm chú của những người kiểm tra.
Thật kỳ lạ ! Mới cách đây 2 tuần đối với anh chẳng có việc gì lý thú hơn là chuẩn bị cho chuyến thám hiểm mùa hè lên dãy Hymalaya. Ở đó, trên đài khí tượng của Trung tâm khí tượng thế giới, anh đã định thu thập những số liệu còn thiếu cho công trình mới của mình. Còn đến đầu mùa hè anh sẽ xác định dứt khoát mối quan hệ của mình với Anna.
Nhưng những biến cố bất ngờ đã làm thay đổi nếp sống của anh.
Mọi chuyện đã bắt đầu từ chuyến đến thăm của nhà du hành vũ trụ nổi tiếng Khruxtalep. Khruxtalep đến để hỏi anh về bản chất của những cơn bão vũ trụ. Uken vui lòng giải thích. Anh rất hài lòng thấy vị khách nổi tiếng đó đã lắng nghe một cách chăm chú và thích thú như vậy.
Và thế là anh nhận được giấy triệu tập của Trung tâm vũ trụ. Người ta đề nghị Uken Avezop thử nghiệm ở thiết bị tập luyện. Và hôm qua đã có thông báo rằng Khruxtalep đã được cử làm chỉ huy tinh hạn Kim cương.
Ở đây có mối liên hệ nào chăng?
– Sẵn sàng chưa?- Tiếng hỏi vang lên ở ống nghe trong mũ.
– Còn 30 giây nữa cất cánh. Chúc anh may mắn ! – Rõ ràng là ở trên đó người ta đang nói mỉa.
Các chàng trai đã thực hiện đề nghị của Vintixki và lựa chọn một chương trình “Vũ trụ nhỏ”. Uken phải đổ bộ xuống hành tinh Fintfilusca.
– Các bạn chờ vật kỷ niệm nhé, – Uken hứa. Cửa nắp đóng lại. Đèn tắt. Chiếc ghế rung lên và Uken cảm thấy mình đang bay với tốc độ khổng lồ theo một đường hầm tối om.
Tiếng còi khẽ vang lên. Con tàu tiến dần đến hành tinhFintfilusca. Đĩa sao Coocsa màu xanh rất chói đập thẳng vào mắt. Uken phải hạ cánh xuống phía tối của hành tinh Fintfilusca. Tại sao như vậy thì anh ko biết. Phải làm như vậy. Thế thôi !
Anh quay tàu và bay vòng quanh hành tinh. Đĩa sao Coocsa nhanh chóng lựa xuống sau mép hành tinh. Uken bật các đèn pha đổ bộ và bắt đầu hạ độ cao, chốc chốc lại nhìn vào các cửa mạn.
Bề mặt hành tinh không bằng phẳng. Chỗ nào cũng thấy những cái gò nhỏ mọc lên tua tủa hệt như những cái gò đặt trên đầm lầy. Chọn được cái gò lớn và bằng phẳng hơn một chút ,Uken lái con tàu về phía đó. Xuống gần một mặt gò, anh bật động cơ hãm. Con tàu khẽ chạm nhẹ vào đất của hành tinh Fintfilusca.
Mặc xong bộ quần áo bay nhẹ, Uken rời khỏi tàu. Đất dưới chân anh rắn như kim loại. Anh đi xuống chân gò. Ở chân gò đất cũng rắn như vậy. Dường như bề mặt hành tinh phủ một lớp kim loại.
Bỗng nhiên tia sáng đèn pha rọi vào một khối gì đó trong bóng tối. Từ sau một quả đồi bên cạnh, nó từ từ bò ra. Uken tăng độ rọi của đèn pha.
Anh nhìn thấy một cái mõm xấu xí, cặp mắt nhỏ màu đỏ và cái lỗ mũi gớm ghiếc ở giữa. Con vật kỳ dị đạp đất và chìa 2 cái cẳng to đầy những móng dài màu vàng về phía Uken.
Từ phía chân trời, ngôi sao Coocsa rực sáng đang lao nhanh tới. Khắp nơi vang lên tiếng xèo xèo, sùng sục kỳ lạ. Uken lo lắng quan sát chăm chú hơn.
Bề mặt hành tinh Fintfilusca đang tan nhanh. Hệt như băng trên bếp lò nóng đỏ đang tan vây. Những đồi gò đại khái vẫn còn đứng vững, nhưng ở chân gò, nước bùn đặc đã trào ra và sôi réo lên. Và thế là cả những đồi gò cũng bắt đầu từ từ chìm xuống đại dương bùn lỏng đó.
Cất cánh ! Lập tức phải cất cánh !
Uken liếc nhìn bàn đồng hồ của bàn điều khiển và thoáng nghĩ. Anh bật động cơ rất nhanh và ấn ngón tay vào cái nút có chữ “lạnh”.
Thiết bị làm lạnh bắt đầu hoạt động, làm cho xung quanh con tàu lạnh xuống. Nước bùn đông cứng lại. Cả một đảo nhỏ xung quanh con tàu đông cứng lại. Uken vuốt mồ hôi lạnh ở trái và bật động cơ. Con tàu rời khỏi mặt đất và từ từ lên cao. Uken mừng rỡ.
Bỗng con tàu lắc mạnh và ngoặt sang một phía nào đó. Nó trật khỏi đường bay. Uken nhìn đồng hồ. Khỉ thật ? Con tàu rơi vào một luồng không khí đóng kín. Trong khí quyển của Fintfilusca không hiếm những luồng không khí như vậy. Bây giờ thậm chí có thể tắt động cơ và con tàu sẽ bắt đầu lượn những vòng số tám bất tận.
Con tàu bắt đầu đi vào thòng lọng phía trên của đường hình số tám. Uken tăng lực kéo hết mức, cố thoát khỏi cái thòng lọng ấy theo một đường tiếp tuyến. Trong khoảnh khắc con tàu dừng lại ở điểm chết, anh chỉ cần có một chút nữa thôi là có thể thoát ra, nhưng tiếc rằng chẳng còn chút dự trữ nào nữa. Con tàu lại bị hút vào thòng lọng số tám….
Hết phần 3
(còn nữa)
Tác giả: Khotgiarba Salkhov
Người dịch: Thanh Trung
Bình luận