Hoàn toàn rõ ràng là chỉ có một đoàn thám hiểm được chuẩn bị thật chu đáo mới có thể khám phá được bí mật của hành tinh Rene.
…Vào khoảng cùng thời gian đó, ở các xưởng đóng tàu của thành phố Titan, một trung tâm công nghiệp trên Sao Hỏa, người ta đang tiến hành lắp ráp tinh hạm Kim cương
Trong khi tàu Fôlôn biến mất vào cuối tháng hai thì tàu Kim cương cũng được đưa thử nghiệm vào đầu tháng 3. Thực ra, tàu Kim cương được chuẩn bị cho chuyến thám hiểm lên một vì sao khác, song do những chuyện bất thường trên, Trung tâm vũ trụ đã quyết định sử dụng nó để thám hiểm hành tinh Rene.
Đồng thời, tất cả các nhà du hành vũ trụ, các nhà khoa học, các nhà xã hội học đều nhận được một văn bản. Trong đó có ghi những lời cuối cùng của Xtark: ” Bất kỳ trường hợp nào cũng đừng đổ bộ xuống hành tinh Rene nữa nếu chưa nghiên cứu được …” Họ đề nghị kết thúc câu nói đó
Vladlen Ôrlegiovits Khruxtalep, nhà du hành vũ trụ giàu kinh nghiệ đi ô tô điện lên tầng thứ 38 tòa nhà của Trung tâm vũ trụ. Ở đây ông đánh ô tô vào gara và chậm rãi đi theo các hành lanh vòng cung rộng rãi.
Khruxtalep đang hồi hộp, ông chẳng còn là người mới bay vào vũ trụ và đã nhiều lần chỉ huy các đoàn thám hiểm, ấy thế mà nhận được giấy triệu tập hôm nay đến Trung tâm, đã 3 ngày ròng ông đứng ngồi không yên.
….Radi Acturovits Vintixki đang chờ Khruxtalep. Ông đứng dậy bắt chặt tay nhà du hành vũ trụ. Họ là bạn đồng niên. Trước khi được bầu làm cán bộ lãnh đạo Trung tâm, Vintixki cũng đã bay nhiều lần. Và mặc dù họ không cùng tham gia trong một chuyến thám hiểm chung nào, song họ vẫn hiểu nhau rất rõ,xưng hô cậu tớ với nhau.
Vintixki xếp xếp lại những giấy tờ gì đó trên bàn.
Sau vài câu mào đầu về sức khỏe, tâm trạng gia đình, cuối cùng, Vintixki hỏi:
– Thế nào? Cậu có khoái dạo chơi chuyến nữa trong thiên hà chăng?
– Cũng còn tùy thuộc xem cuộc dạo chơi đó như thế nào đã chứ – Khruxtalep thận trọng trả lời.
– Gần đây thôi mà – Vintixki buột miệng, như thể là nói về căn phòng bên cạnh.
– Theo chỗ mình biết được thì chỉ có một cuộc thám hiểm như vậy đang được dự định? Tới Rene phải ko ?
– Đúng đấy, lên Rene.
Họ ngồi im một lúc.
– Nóng thật ! – Khruxtalep phá tan im lặng đầu tiên. Vintixki bấm một nút ở bàn điểu khiển. Một cái xe tự động trên đặt đồ hộp và chai, cốc đi vào phòng vòng qua cái bàn, nó lăn đến chỗ Vintixki :
– Tôi không uống đâu – Vintixki khoát tay.
Chiếc quay lại và tiến đến chỗ Khruxtalep. Ông nhấc chiếc cốc lớn pha nước chanh với nước khoáng uống một hớp ngon lành rồi hỏi :
– Thế còn đội bay thì sao ?
– Cũng như mọi khi, chỉ huy tự mình chọn đội bay trong số những người Hội đồng tối cao dự kiến.
– Lần này người ta duyệt thành phần đội bay thế nào ?
– Ba người, kể cả chỉ huy. Cậu còn phải chọn 2 người nữa.
– Sao đội bay lại quá hạn chế như vậy?
– Hội đồng quyết định rằng thế là đủ. Thứ nhất là tàu Kim cương đã trang bị đầy đủ máy móc tự động và xibenetic, và thứ 2 là cậu sẽ chẳng bớt nguy hiểm hơn nếu trên tàu Kim cương có tới 30 người. Ngoài ra.. – Vintixki ngập ngừng.
– Cậu cứ nói đi – Khruxtalep sốt ruột thốt lên.
– Ngoài ra, còn một ý kiến nữa đáng lưu ý là ở hành tinh Rene, những người Trái Đất đã gặp một vấn đề chưa giải quyết được trong thời gian sắp tới. Sứ mệnh của các cậu chủ yếu là trinh sát thôi. Các cậu phải thu thập những tư liệu bổ sung và quay về. Nhất thiết phải quay về, rõ không, Vladlen ? Có thể,-ông nhắm mắt và lắc đầu- sẽ phải có nhiều chuyến thám hiểm lên đó rồi chúng ta mới chinh phục được hành tinh Rene. Vladlen, mình chỉ nói điều đó với riêng cậu thôi đấy.
– Rõ rồi.
Vintixki rút trong ngăn kéo ra một tờ giấy và đưa cho người chỉ huy.
– Danh sách đây. Ở đó có 12 người. Cậu biết rõ từng người rồi đấy. Nói chung thì hãy suy nghĩ đi – Và ông miệt mài xem tờ tạp chí đặt trước mặt.
– Mình chọn Sakhbo Muratop
– Muratop quá trẻ.
– Bằng tuổi cậu ấy, mình bay ít hơn 2 lần. Cậu ta rất thông minh.
– Muratop là nhà sinh học xoàng và là nhà y học rất kém.
– Thế nhưng ở đó cần một nhà vật lý giỏi, một nhà hóa học cừ khôi và một nhà địa chất am hiểu, thế mà Muratop chính là chàng trai như vậy.
Vintixki còn muốn nói một điều gì đó, song Khruxtalep đầy phấn chấn không để ông kịp mở miệng.
– Ngoài ra Muratop còn có một phẩm chất không thể nào không thèm muốn.
– Cậu muốn nói cái gì vậy ?
– Hay gặp may. – Khruxtalep mỉm cười.
– Thôi được ! Chúng ta coi như ứng cử viên Sakhbo Muratop đã được duyệt. Thế còn người thứ 2 ?
Khruxtalep mân mê tờ danh sách và đặt sang một bên – Người thứ 2 không có ở đây.
Vintixki ngạc nhiên nhìn ông :
– Phải hiểu điều này như thế nào nhỉ ?
– Phải hiểu là thành viên thứ 2 của đội bay đang ở Trung tâm khí tượng Anma, Ala và có lẽ cậu ta chưa nghĩ đến chuyện bay lên Rene.
– Nhưng chính anh ta không phải là nhà du hành vụ trụ. Có lẽ anh ta chưa từng rời Trái Đất đi đâu.
– Sao lại không? Anh ta đã thực tập trên Sao Kim và đã lên Sao Thổ rồi.
Vintixki xua tay gạt đi:
– Ồ chuyện vặt.
– Rene…- Vintixki thở dài và nhét danh sách các ứng viên vào ngăn bàn- Thôi được… mình không phản đối.
– Được, vậy cậu hãy gọi gấp anh ta về đây, còn mình sẽ yêu cầu bọn trẻ chọn cho anh ta một chương trình “Vũ trụ nhỏ”
Ngừng một lúc, Vintixki hỏi Khruxtalep :
– Cậu cũng tin giả thuyết về các trận bão cát à ?
– Mình cho rằng, chúng ta phải nghiên cứu hiện tượng đó càng kỹ càng tốt. Chỉ khi biết chắc rằng các trận bão cát tương đối không nguy hiểm chúng ta mới có lý do để tìm kiếm ở những hướng khác – Người chỉ huy mới trả lời một cách lảng tránh.
– Nhân tiện xin hỏi thêm, cậu đã xem các bản vẽ về tàu Kim cương rồi chứ ?
– Tất nhiên rồi.
– Ở đó có một thay đổi nhỏ. Chúng mình đã làm lại khoang đổ bộ.
– Mình đã có nghe nói điều đó.
– Cậu có muốn nhìn hình mẫu không? – Vintixki đi đến góc phòng và kéo tấm vải phủ một vật nào đó. Và dưới tấm vải phủ là một khối lập phương bằng thủy tinh, hình mẫu của khoang đổ bộ đặt trên một đế màu xanh trong đó.
– Nhưng đây chính là….Khruxtalep xúc động thốt lên
– Cậu ngạc nhiên cái gì ? Các nhà chế tạo đã nhận nhiệm vụ chế tạo một khoang đặc biệt ổn định và họ đã hoàn thành nhiệm vụ, đã tìm được hình dạng tối ưu.
– Nhưng đây chính là bản sao chính xác các hòn đá ở Rene.
– Chỉ có điều kích thước lớn hơn rất nhiều.
– Dù sao thì đây vẫn là một sự trùng hợp thật kỳ lạ…
Hết phần 2
(còn tiếp)
Tác giả: Khotgiarba Salkhov
Người dịch: Thanh Trung
Bình luận