Niềm đam mê thiên văn học đến với tôi cũng từ tuổi thơ. Quê tôi, một làng quê nghèo bên chân ruộng, tất cả chỉ là màu xanh bạt ngàn của lúa, ký ức về tuổi thơ tôi đó chính là những ngày tháng bên ruộng lúa, bên con kênh, bên những màu xanh yêu thương.

Vì là quê, nên mỗi khi hè về, đêm đến, chúng tôi thường hay vui đùa trên những cánh đồng rộng lớn, tha hồ nghe tiếng gió thổi, tha hồ nhìn lên khoảng không bao la của bầu trời sao. Đôi lúc tôi có cảm tưởng, những ngọn đèn ấy, là mội cái gì đó mơ hồ và mông lung lắm, lúc đó tôi không biết thiên văn học là gì, chỉ biết bầu trời sao mà thôi.

Trong Quê thì làm gì có sách mà đọc, vậy là tôi hỏi bố, hỏi mẹ và hỏi bà. Bà tôi kể cho tôi những câu chuyện về các vị thần, các vị tiên nữ mà bây giờ họ đã là một phần của những vì sao đó, Bây giờ tôi vẫn còn nhớ những phút giây nằm trên chiếc chõng tre mà Ông tôi đã đóng, cùng với giọng kể của bà đã lôi kéo tôi đến với thiên văn học lúc nào không hay?

Lớn dần lên, tôi tha hồ nhìn ngắm những vì sao và tự hỏi, liệu có cô tiên hay vị thần nào trên đó, liệu có một thiên đường ở đó hay không. Tôi vẫn luôn luôn hỏi như thế..! Và từ đó trong tôi trào dâng lên niềm khao khát mãnh liệt đó là khám phá bầu trời kia..!

Tôi bắt đầu tìm sách để đọc, mới đầu chỉ là những quyển truyện, hay sách báo gì đó, sau đó dần dần tôi mới đi tìm những cuốn sách thiên văn học thực sự, nhưng khổ nỗi quê tôi làm gì có sách, sách học còn thiếu huống hồ gì sách về thiên văn… Tôi chỉ còn cách là lục lọi các thư viện hi vọng là có môt quyển nào đó…

Lên cấp III. Đam mê thiên văn học của tôi mới có điều kiện, học ở trường huyện trang thiết bị có nhiều, nên tôi tha hồ đọc hết những cuốn sách có trong đó, nhưng mà cũng ít lắm… Tôi có tâm sự với đứa bạn thân về niềm đam mê của tôi, nó hiểu và động viên tôi.

Ngày tôi làm đơn thi vào ĐH cũng là ngày tưởng chừng như tôi sẻ lãng quên thiên văn học, đến khi cầm lại quyển lưu bút để cho thằng bạn ghi, nó trách mình sao vội vàng từ bỏ ước mơ, tôi nghẹn lời không nó được gì với nó, chỉ biết khóc mà thôi…!

Cô tiên trên bầu trời - dFcZcFq / Thiên văn học Đà Nẵng

Lên đại học tôi vẫn tìm những cuốn sách thiên văn để đọc, nhưng dường như chỉ có mình tôi đọc mà thôi, tôi có lên mạng tải thêm tài liệu về đọc, tham gia các diễn đàn của các trường đại học, và thật không ngờ họ cũng có vài người giống tôi. Nhưng cũng có những người khác tôi, thậm chí có lúc tôi bỏ ra cả ngày để tranh cãi với một người không biết gì về thiên văn học…

Tôi đã quen và tâm sự với một người nữa, tôi nói cho người ấy nghe về đam mê từ nhỏ của tôi, nhưng người ấy chỉ khuyên tôi nếu chọn con đường nào thì hãy giữ lấy con đường đó… và kể từ đó tôi không còn biết thiên văn học là gì.

Nhưng một thời gian diễn đàn đó sụp đổ, tôi tìm một diễn đàn khác để tham gia…Tôi đã chọn Phố Bách Khoa – phobachkhoa.com – nay là svdanang.com, vì nó gần với mình, mà cũng là diễn đàn của sinh viên trường mình luôn. Tham gia PBK tôi chỉ chú trọng vào tài liệu học tập, robocon và những thứ linh tinh chứ chưa để ý đến thứ khác… Đến hè, tôi vô tình nhìn thấy cái box “Thiên văn và khảo cổ” liền nhảy vào đó thảo luận với các bạn, nhưng lúc đó các bài viết còn yếu kém lắm…

Đến học kỳ mới, tôi vẫn tham gia vào box đó, vẫn viết những bài viết về thiên văn. Một hôm khi chuẩn bị tham gia nhóm phóng viên PBK, tôi tiện thể ghé vào box thiên văn một lần nữa thì bất ngờ thấy topic của bạn bk1312 (Nguyễn Minh Nhật Tuấn) “Ở trường mình có CLB Thiên văn nào không nhỉ?” tôi liền “nhảy” vào và cùng với BK1312 nhanh chóng thiết lập một kế hoạch chuẩn bị cho sự thành lập CLB.

Lúc này tôi vẫn còn nhớ giây phút đầu tiên gặp bk1312 tại phòng trọ của “hắn” hôm đó trời mưa to, gió mạnh, dường như ngoài đường không còn ai đi, tôi vẫn cố gắng tìm ra phòng của “hắn” để xúc tiến việc thành lập CLB, sau buổi đó, về nhà ốm mấy bữa…!

Hôm thành lập, lại là một kỷ niệm nữa, khi mình chuẩn bị thành lập CLB, có 16 người tham gia đăng ký trong đó có Giaomua (Phan Minh Tuấn), không ngờ chiều hôm đó GM gọi điện đến bảo không đi được, mặc dù nói là thông cảm cho GM nhưng không hiểu vì sao lại cảm thấy buồn…! Ra đến nơi tập trung thì chỉ thấy có mỗi mình anh Tuấn ngồi đó, tay ôm bản đồ sao đựng trong ống PVC, lúc đó hai anh em nhìn nhau mà chẳng biết nói năng gì. Bất chợt bên kia nhao nhao cái gì đó về thiên văn, không đợi nói hết câu, mình chạy lại hỏi và không ngờ các bạn ấy đến để tham gia CLB, tự nhiên thấy vui “dễ sợ”, gọi anh Tuấn lại… Và PAC ra đời từ đó.

Tham gia PAC rồi mơi thấy mình còn nhiều điều phải học hỏi, những lúc cùng nhau làm việc, những lúc vui buồn, giải quyết những khó khăn, những lời khuyên, lời động viên mà anh em dành cho nhau mới cảm nhận được tình cảm anh em dành cho nhau… Và bây giờ PAC đã đi vào ổn định, nhớ về những ngày tháng đó, tự nhiên không hiểu vì sao cảm xúc lại dâng trào. Và bây giờ PAC đã là một gia đình không thể thiếu đối với các thành viên trong BCN và CLB.

PAC đang băng băng đi trên con đường của nó, dẫu vẫn biết không đầy trăng sao mà xen vào đó là những chông gai, nhưng anh em đều đồng lòng cho một niềm vui, một hạnh phúc mới, hạnh phúc được khám phá bầu trời đầy sao…

Ngô Lê Trí Thức – PAC

Content Protection by DMCA.com